Người to béo nói: “Chúng tôi muốn uống “Tuý ông tửu”.
Nữ phục vụ ngơ ngác: Tuý ông tửu? Hình như mấy hôm trước trong một bàn ăn có người đã nói đến. Túy ông tửu này chỉ là một loại rượu mới của một nhà máy sản xuất rượu của một huyện nhỏ ở tỉnh bạn, trên thị trường ít thấy.
“Xin lỗi, ở nhà hàng chúng tôi không có Tuý ông tửu, các vị uống loại khác vậy!”
Mấy người khách lên tiếng ồn ào: “Túy ông tửu này hương vị rất tuyệt, chúng tôi uống quen rồi… Thật sự không có thì chúng tôi đi nhà hàng khác… Thật là, rượu ngon như thế mà không có, còn gọi gì là nhà hàng!”
Ông khách to béo phủi tay dẫn đoàn người ra đi. Nữ phục vụ thấy khách bỏ đi, cảm thấy rất tiếc. Nhớ lời dặn dò của giám đốc nhà hàng phải luôn luôn tìm hiểu tin tức tiêu dùng của khách hàng, cô lập tức báo cáo với giám đốc. Giám đốc biết chuyện liền cử nhân viên mua hàng đi tỉnh bạn mua ngay một số “Tuý ông tửu về”.
Nhân viên mua hàng họ Khưu nghĩ bụng: Một cái huyện nhỏ không có gì nổi tiếng, lại có thể sản xuất được loại rượu nổi tiếng như thế sao? Nhưng chỉ thị của giám đốc, ông Khưu không thể không thực hiện. Ngày hôm sau, ông lên tàu hỏa đến tỉnh bạn.
Hết đi tàu lại đi ô tô, ông Khưu hỏi thăm mãi, cuối cùng cũng tìm được nhà máy sản xuất “Tuý ông tửu”. Đến nơi, ông mới giật mình: Trời đất! Một số nhân viên mua hàng của mấy chục nhà hàng trong tỉnh đã nhanh chân đến đăng ký trước, muốn mua phải xếp hàng. Ông Khưu suy nghĩ: Loại rượu “Tuý ông tửu” này quả thật bán chạy như vậy sao?
Ông Khưu bỏ ra bao nhiêu công sức, cuối cùng cũng mua được mười thùng “Tuý ông tửu”. Ông hiếu kỳ hỏi một số đồng nghiệp: “Chỗ các anh cũng bán chạy loại rượu này ư? “Vâng, mấy ngày nay liên tục mấy đợt khách vào cứ đòi uống loại rượu này không thôi, không có họ đều bỏ đi”.
No comments:
Post a Comment