Taichinhkinhte


Get paid for your opinions! Click on the banner above to join Planet Pulse. Its totally free to sign up, and you can earn UNLIMITED. Find out more by visiting PLANET PULSE.

Search Here for EBooks

thanks

ichoice

Wednesday, July 8, 2009

Ai đã lấy cắp điện thoại của Tào Tháo ???

Ai đã lấy cắp điện thoại của Tào Tháo ???


Một buổi sáng tinh mơ, điện thoại di động của lớp trưởng Tào Tháo bỗng bị mất cắp tại ký túc xá. Tào Tháo và Lưu Bị, Tôn Quyền ở trong một nhà, lúc ấy chỉ có Lưu Bị vì ốm đang ngủ ở trong ký túc xá, mọi người đi thể dục buổi sáng trở về, điện thoại di động của Tào Tháo không thấy đâu nữa.

Lúc đầu, Lưu Bị khóc “hu hu” rất não lòng, không chịu thừa nhận . Thầy Lưu chủ nhiệm lớp nổi xung, bèn cho nghỉ học để mọi trò suy nghĩ. Chưa đến hai ngày, Lưu Bị chống đỡ không nổi, phải thừa nhận với thầy Lưu là mình lấy trộm điện thoại di động. Nhưng khi truy tìm tang vật, Lưu Bị lại nói đã đánh mất (?).

Thầy giáo Lưu nén cơn giận dữ, bình tĩnh hòa nhã bảo Lưu Bị:

- Nể tình em luôn rất ngoan ngoãn, chỉ cần giao điện thoại di động ra thì coi như không có chuyện gì xảy ra. Nếu như thà chết không hối cải thì về suy nghĩ nữa đi!

Lưu Bị vừa đi, bạn của cậu là Gia Cát Lượng bèn gõ cửa bước vào:

- Thưa thầy Lưu, vừa rồi em thấy Lưu Bị tỏ ra rất oan uổng, chắc chắn trong đó tất có điều oan trái!

- Em có chứng cứ gì không?

- Đương nhiên có! - Gia Cát Lượng thủng thẳng nói - Theo ý em, hiện trường xảy ra vụ án chỉ có mình bạn ấy, dễ trở thành đối tượng hoài nghi, nếu Lưu Bị lấy cắp thì là quá ngu xuẩn phải không? Hơn nữa, bạn ấy lúc nào cũng “trọng nghĩa khinh tài”, sao lại làm việc ấy chứ?

- Nhưng cậu ta đã thừa nhận mà!

- Bạn ấy có nỗi khổ khác chăng? Sắp thi đại học, thời gian là vàng ngọc, vì truy tìm điện thoại di động mà thầy cho cả lớp nghỉ học. Có thể vì để mọi người mau chóng được tiếp tục học tập, nên Lưu Bị mới lựa chọn “hạ sách” là... hy sinh bản thân. Em cũng không dám khẳng định, nhưng rất nghi ngờ Tôn Quyền. Em còn nhớ buổi thể dục sáng hôm ấy, cậu ta đi toa lét một lần. Sân thể dục cách nhà rất gần.

- Ừ! Thầy nhớ ra rồi! - Thầy Lưu bỗng tỉnh ngộ: Cậu ta xin phép đi đại tiện vì đau bụng, mà đi rất lâu. Đúng, khẳng định là Tôn Quyền lấy cắp!

- Không phải Tôn Quyền lấy cắp! - Cửa xịch mở, Chu Du, bạn của Tôn Quyền đẩy cửa bước vào.

- Bạn Chu Du có cao kiến gì đây? - Thầy Lưu hỏi.

- Trong nhà Tôn Quyền có rất nhiều tiền, là người rất hào sảng, bạn ấy không thể lấy cắp đồ đạc của người khác. Trái lại, Lưu Bị đáng khả nghi nhất, Lưu Bị tuy không tham của, song có thể vì các nguyên nhân đánh bạc, chuyện yêu đương mà rất cần tiền, hơn nữa nhà bạn ấy rất nghèo, nên phải đánh liều đi lấy cắp!

- Không! - Gia Cát Lượng ngắt lời của Chu Du - Ai mà chả biết Lưu Bị nhút nhát, mà Tào Tháo cao lớn khỏe mạnh, tính tình nóng nảy, trong lớp ta có bạn nào không sợ bạn ấy đâu. Chỉ có một người không sợ Tào Tháo, đó là lớp phó Tôn Quyền.

- Thôi, hai em đừng tranh luận nữa - Thầy giáo Lưu đứng dậy nói: Bây giờ thầy phân công: Bạn Chu Du đi điều tra Lưu Bị, bạn Gia Cát Lượng đi điều tra Tôn Quyền!

Rồi thầy Lưu cho gọi Tào Tháo vào, kể lại chuyện vừa xảy ra và hỏi: “Ai có khả năng lấy cắp điện thoại di động của em?”. Tào Tháo rất phóng khoáng xua xua tay, nói:

- Dù ai lấy cắp, cũng nên coi đại cục là trọng, em thấy chuyện này coi như xong đi, không nên làm tổn thương hòa khí của lớp ta!

- Khó có ai đại lượng như em. Chuyện này tuy nhỏ, nhưng quan hệ đến danh dự của Trường trung học Tam Quốc chúng ta!

Tào Tháo còn muốn phân bua, nhưng thầy giáo Lưu đã khoát tay, đành phải lui ra.

Sau này, tuy việc điều tra không tiến triển, nhưng thanh danh của hai học sinh Lưu Bị và Tôn Quyền bị tổn thương nặng nề. Khi nhà trường được tiến cử một học sinh duy nhất đi học ở một trường đại học trọng điểm, là Tào Tháo… thì chỉ có Dương Tu, bạn của Tào Tháo cứ đứng bên cạnh cười mỉm.

Sau khi tốt nghiệp, mọi người thu dọn đồ đạc ai nấy chuẩn bị lên đường về nước, bỗng Dương Tu đứng lên nói lớn:

- Các bạn muốn biết rốt cuộc ai lấy cắp điện thoại di động của bạn Tào Tháo không?

- Ô! Ai thế? - Mọi người nhao nhao hỏi.

Dương Tu bèn lấy điện thoại di động của mình ra, chỉ ấn một lượt số điện thoại của Tào Tháo, bèn nghe thấy trong người anh này chuông kêu “reng reng”. Mọi người đều ngạc nhiên sững sờ.

Sau đấy, có người hỏi Dương Tu: “Vì sao bạn biết Tào Tháo tự giấu điện thoại di động?”.

Dương Tu cười ha hả:

- Đơn giảm lắm: Gia Cát Lượng là bạn của Lưu Bị, Chu Du là bạn của Tôn Quyền, còn tôi là bạn của Tào Tháo mà!

No comments:

Post a Comment