Chuyện kể rằng, cán bộ ở một thôn nọ muốn lãnh đạo đưa dân thoát khỏi nghèo đói, để làm giàu, bèn gom góp được bảy vạn đồng đến công ty thức ăn chăn nuôi mua thức ăn nuôi tôm hiệu “Phi Đạt”. nhưng do thức ăn loại này khá nổi tiếng, chất lượng tốt, cung không đủ cầu, nhà sản xuất đành cách một ngày bán một lần, mỗi lần chỉ bán trong nửa ngày. Vị cán bộ thôn kia quyết không chịu về tay trắng, nên quyết định ở lại nhà máy chờ. Nhưng có lẽ do buổi sáng đi quá mệt nên anh ta tựa vào cửa ngủ mất, gói tiền trong tay rơi xuống đất. Lúc đó, một cơn gió to đã thổi tung gói tiền bay ra khắp sân. Giám đốc công ty thấy vậy liền gọi mấy chục nhân viên ra tìm giúp, nhặt đủ bảy vạn, không thiếu một xu, giao lại cho ông cán bộ thôn vừa tỉnh ngủ. Rồi họ tự động làm ngoài giờ, bán cho ông loại thức ăn chăn nuôi hệu “Phi Đạt” theo yêu cầu cầu ông.
Sau khi câu chuyện này được giải, cả thành phố Cẩm Châu và những vùng nông thôn rộng lớn xung quanh đều hưởng ứng mạnh mẽ. Và thế là loại thức ăn chăn nuôi hiệu “Phi Đạt” của công ty thức ăn chăn nuôi này đã được toàn tỉnh biết đến. Liên tục mấy năm liền, công ty sản xuất cung không đủ cầu.